Dân điện
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

giá mà Hà Nội bé hơn một chút nữa!

Go down

22032011

Bài gửi 

giá mà Hà Nội bé hơn một chút nữa! Empty giá mà Hà Nội bé hơn một chút nữa!






Nếu có một ngày chúng ta gặp lại nhau!

-Tớ với cậu thi xem ai viết nhanh hơn, đẹp hơn nhé!
- Tớ viết xong rồi! hihi. Tớ viết nhanh hơn cậu.
- Tớ cũng viết xong rồi này! Chỉ nhanh hơn một tẹo thui mà!
2 đứa trẻ lon ton chạy lên bàn cô giáo, chúng chìa vở ra.
1.2..........3............4...........5..
- Cô thấy cả 2 bạn viết đều đẹp. Nhưng chữ bạn Thơ có phần đều và thẳng hơn chữ bạn Kiệt. Nên bạn Thơ được 10, còn Kiệt được 9. Lần sau Kiệt cố gắng viết đẹp hơn nhé.
-Cậu thấy chưa? Tớ đã bảo rồi mà…… , tớ viết đẹp hơn cậu.
Bé trai im lặng không nói. Ánh mắt chú có vẻ hơi buồn chút xíu. Đôi má bầu bĩnh, cặp mắt đen láy cụp xuống.
- A…..ông ơi………..Ông tớ tới đón tớ rồi! tớ phải về đây. Tạm biệt cậu nhé!
- Mai tớ với cậu lại thi viết nữa nhé!
- ừ. Nhất định mai tớ sẽ được 10.

15 năm sau…
Tớ đã trở thành một thiếu nữ tuổi 20..
Tớ đã không còn mơ mộng, không còn ngây thơ như trước nữa. Tớ cũng không còn chơi trò thi viết nhanh cùng ai nữa.
Tớ đã chờ cậu rất lâu rồi.Tớ đã chờ rất nhiều những ngày mai đó. Có phải cậu giận tớ nên cậu đã bỏ tớ lại một mình. Cậu không thi viết cùng tớ nữa?
15 năm , mỗi ngày đi học qua lớp mẫu giáo tớ đều đưa mắt nhìn quanh, như muốn kiếm tìm một thứ gì đó thuộc về tuổi thơ của riêng tớ và cậu. Tớ không muốn bỏ lỡ mất một cơ hội nào để tìm ra cậu, tớ sợ rằng biết đâu đấy cậu sẽ ở trong đó- trong lớp học ngày xưa ấy. Nếu không quay mặt ngoảnh lại thì cậu sẽ đi mất.
Tớ vẫn luôn tin rằng nếu gặp lại, tớ vẫn sẽ nhận ra cậu ngay. Bởi đôi mắt biết cười, bởi cái lúm đồng tiền và chiếc răng khểnh đã đi theo tớ đến tận bây giờ .
Đó là ngày một mưa lạnh lẽo, tớ ngóng chờ, thấp thỏm vì cậu không đi học. Mình tớ ngồi, mình tớ chơi, mình tớ tập viết.
Để rồi những ngày sau là sự hi vọng của một đứa trẻ 5 tuổi.
Nhưng………
……………….đợi mãi ..đợi mãi....mà ... cậu không xuất hiện……..
Mãi sau này tớ mới biết cậu đã theo mố mẹ ra thành phố. Khi đó 2 chữ Hà thành với tớ sao mà lạ lẫm, sao mà xa vời quá. Tớ luôn ước mơ một ngày được lên thành phố để biết cái thành phố là gì mà vì nó cậu bỏ tớ lại?
Cậu đi không lời từ biệt, không lời giải thích, chỉ để lại cho tớ một lời hứa của con trẻ.
15 năm trôi qua cũng là 15 lần tớ theo bố đi chúc tết ông nội cậu. Tớ đã ngây thơ nghĩ rằng tết thì chắn chắn cậu sẽ về thăm ông. Nhưng chưa một lần tớ thành công với ý nghĩ đó. Và tớ chưa bao giờ từ bỏ giấc mơ được gặp cậu.
15 năm trôi qua cũng là 15 mùa đông lạnh buốt. Mùa đông đến đem thao cái giá lạnh phả vào lòng người. Mùa đông đến đem theo cả kí ức tuổi thơ của một con bé hiện về. Trong đó một bé trai- đã dám đánh nhau để bảo vệ tớ khỏi những lời trêu chọc, người đã thơm trộm tớ vào ngày sinh nhật của cậu. Người đã dỗ tớ khóc bằng kem giữa những cơn gió heo may se se lạnh.
Tớ vốn không thích chốn thành thị tấp nập, nhộn nhịp. Nhưng ước mơ một ngày nào đó , chúng ta vô tình gặp lại nhau đã thôi thúc tớ quyết định ra thủ đô học tập. Không biết bây giờ tớ và cậu- 2 đứa trẻ năm xưa cùng học một lớp, cùng ngồi một bàn, liệu có đang sống trong cùng một thàh phố không nhỉ?
Hay là khi tớ đến thì cậu lại đi tới một miền đất xa xôi nào khác?
Hà Nội với tớ sao mà rộng thế? Sao mà cô đơn thế? Tớ chỉ mong nó bé nhỏ lại môt chút để tớ có thể cảm thấy mình lớn hơn, để chúng ta có thể dễ dàng vô tình đi qua nhau. Dù không nhận ra nhau.
Mỗi lần ra đường, tớ đều nhìn tất cả mọi người và tự hỏi không biết ai trong số đó là cậu?
Liệu cậu có còn nhớ về lời hứa năm xưa với tớ không?
Hay chỉ có tớ là ngây ngô, là hoài niệm mãi với kí ức một thời đã trở thành quá khứ, dĩ vãng?
Nhưng ………dù sao……… tớ vẫn mong ………và ……..vẫn chờ……..“ một ngày chúng ta vô tình gặp lại nhau?”


coi_coicoi
coi_coicoi

Tuổi : 32
Tham gia ngày : 15/02/2011
Tổng số bài gửi : 42
Số điểm đang có : 5869
Đến từ : thanh hóa
Gold $ : 8

Về Đầu Trang Go down

Share this post on: reddit

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết